Buồn
Ngồi buồn, buồn ngẩn, buồn ngơ
Buồn sao cho thấu, bơ vơ một mình
Trời sinh ta cặp rõ tình
Người đâu mà nỡ để ta mãi sầu
Nơi nào một nỗi niềm riêng
Phương đây một kẻ ngóng trông đợi chờ
Mây kìa cùng gió song đôi
Sao đâu nước đến làm cơn mưa rào
Ngồi đây nghe gió xạc xào
Mà sao anh thấy chạnh lòng tủi thân
Mong người một chút vui, thì
Nơi đây một kẻ cô đơn, lạnh lùng.
Ngồi buồn, buồn ngẩn, buồn ngơ
Buồn sao cho thấu, bơ vơ một mình
Trời sinh ta cặp rõ tình
Người đâu mà nỡ để ta mãi sầu
Nơi nào một nỗi niềm riêng
Phương đây một kẻ ngóng trông đợi chờ
Mây kìa cùng gió song đôi
Sao đâu nước đến làm cơn mưa rào
Ngồi đây nghe gió xạc xào
Mà sao anh thấy chạnh lòng tủi thân
Mong người một chút vui, thì
Nơi đây một kẻ cô đơn, lạnh lùng.
Nguyễn Lịnh Quang